Mới đây, VnExpress có bài viết trong mục tâm sự nhan đề “Phải lòng bố chồng tương lại”. Link đây.
Nội dung bài là tâm sự của một nữ sinh viên năm 2 yêu một chàng trai được 2 năm. Chàng trai ấy đã tốt nghiệp, đẹp trai, ngoan hiền, con một vị giáo sư nổi tiếng, đi giảng dạy trong và ngoài nước triền miên. Khi chàng trai đưa cô gái về ra mắt bố, vị giáo sư đáng kính ấy đã làm cô gái choáng ngợp. Một đêm, khi cậu người yêu đưa mẹ về quê, cô gái đã đến nhà gặp bố chồng tương lai và thổ lộ lòng mình. Cô đã trao cho ông ta cuộc đời con gái của mình…
GỬI MỘT NỮ SINH VIÊN PHẢI LÒNG BỐ CHỒNG
Quả thật là rất bất ngờ khi đọc tâm sự của bạn. Những bi kịch kiểu này, tôi nghĩ, hiếm gặp.
Tôi còn bất ngờ vì, khi tâm sự như thế này trên các phương tiện truyền thông đại chúng, với các nhân vật đều trong giới trí thức, tôi nghĩ, sẽ rất khó để tránh được sự vỡ lở.
Và nếu mọi chuyện vỡ lở thì chắc chắn là bạn biết, tất cả đều chịu sự đổ vỡ rất lớn không có gì hàn gắn được trong tâm hồn. Những câu chuyện khác có thể được kể, các bên liên quan biết đến và cùng tìm giải pháp. Nhưng câu chuyện của bạn chỉ có thể có giải pháp khi hai nhân vật chính là bạn và bố chồng tương lai của bạn nghiêm túc nhìn nhận tầm quan trọng của vấn đề và nhìn lại chính bản thân mình để âm thầm đi đến một quyết định có lợi cho hai người và cho gia đình.
Nhưng dù sao thì bạn cũng đã kể ra câu chuyện này. Có lẽ bởi sự bối rối quá sức chịu đựng.
Tôi rất ngỡ ngàng, rất shock khi nghe câu chuyện của bạn. Nhưng tôi không trách bạn nhiều.
Tôi cũng không nghĩ là bạn đã gài bẫy vị giáo sư nọ. Bởi bạn còn trẻ, rất trẻ. Bạn có vẻ không có nhiều khả năng kìm nén. Và bạn có “gài bẫy” kiểu thế này thì bạn cũng sẽ mất nhiều hơn được, mất chắc chắn hơn được.
Trong câu chuyện về tình yêu của các bạn, tôi nhận ra sự đẹp đôi, sự đồng tình ủng hộ của mọi người xung quanh, sự hài lòng của các bạn về nhau, nhưng tôi không thấy sự say đắm, ít nhất là từ phía bạn. Vì thế khi gặp đối tượng hoàn hảo hơn, bạn đã dao động. Những cô gái trẻ, bị ánh hào quang của những trí thức có vẻ lịch lãm làm loá mắt, là chuyện bình thường. Và thật ra, bạn đã mù quáng và đang là nạn nhân.
Bạn mù quáng vì bạn si mê mà thật ra chưa biết nhiều về người đàn ông ấy. Đằng sau vẻ bề ngoài đầy mê hoặc kia thực chất là gì? Là gì, thì đến giờ này chắc bạn đã nhận ra một phần rồi. Người đúng mực không bao giờ có thể lao ngay vào vòng tay một cô gái và chung đụng với cô ta trong lần đầu tiên tỏ bày tình cảm. Càng không thể khi cô gái ấy chỉ bằng tuổi con mình và nhất là cô ấy được xem là con dâu tương lai của mình. Tôi đồ rằng, vị bố chồng tương lai của bạn đã cố tình quyến rũ bạn mà bạn không nhận ra thôi.
Đọc thư, tôi tiếc cho bạn. Điều đó là rõ rồi. Vì bạn đã vừa đánh mất rất nhiều thứ: trinh tiết, sự tự tin, một tình yêu đẹp trong sáng. Và bạn đã đặt mình trước những ngã rẽ mà ngã nào cũng mù mịt.
Nói với bạn tất cả những điều ấy có vẻ quá muộn màng, vì chuyện đáng tiếc nhất đã xảy ra rồi.
Nhưng có điều này có lẽ cần cho bạn.
Bạn cần trả lời xem những ngã rẽ sau, ngã rẽ nào là có lợi hơn:
Bạn có “dũng cảm” lấy chàng trai trẻ đáng yêu kia làm chồng không? Chắc bạn không đủ sự táng tận lương tâm, nhất là với mục đích gần bố chồng.
Bạn sẽ ra đi và ôm theo bí mật đó? Sẽ phải giải thích với người yêu bạn thế nào.
Có thể vị giáo sư “đáng kính” kia li dị vợ và chạy theo bạn? Tình huống này khó xảy ra và cũng bẽ bàng cho cả hai, đau khổ cho tất cả mọi người.
Còn điều này nữa, tôi cũng muốn bạn suy nghĩ:
Bạn chê câu trai kia chỉ là một phiên bản khiếm khuyết của bố cậu ấy. Không bạn ạ. Bạn hay ai cũng vậy thôi, chúng ta đều cần thời gian để trưởng thành, để hoàn thiện. Bạn có biết là để có được sự hoàn hảo (theo bạn nói đấy) vị giáo sự ấy đã đi qua bao nhiêu đau khổ, thăng trầm, của chính bản thân ông ta và cả người thân của ông ta nữa. Mà thật ra đến ngày hôm nay đây, ông ấy đâu đã phải là hoàn hảo đâu, phải không?
Và còn điều này nữa, người đàn ông trở nên hoàn hảo hơn, rất nhiều khi nhờ người đàn bà là vợ họ. Bạn không muốn mất thời gian tâm sức, bạn lại muốn có được người hoàn hảo, thế là không công bằng… thế thì chỉ có thể đánh cắp mà thôi!
Cậu trai trong sáng kia, 20 năm sau tôi tin là sẽ hoàn hảo hơn bố cậu, tất nhiên là nếu cậu không gặp phải (hay là “học” được gì đó từ) những cú knock-out về tinh thần kiểu thế này.
Mong bạn không tiếp tục sai lầm!
Lần sau, nếu gặp khó khăn, hãy xin ý kiến trước khi hành động, bạn nhé!
Nhãn: tanman