KÝ NỢ
![](http://a367.yahoofs.com/blog/49ac9b8bzaeae2ae1/75/__sr_/ad62.jpg?mgY6uGKBLC9Puz4x)
KÝ NỢ
Cách nay chừng 20 năm, Đài Đồng Nai chỉ phát sóng phát thanh ngày 3 bữa, tổng cộng 3 giờ lên sóng. Cán bộ - công chức hưởng lương và nhuận bút thấp, đời sống chung cũng khó nên hạn chế chuyện quán xá. Đám trẻ mới ra trường của chúng tôi hồi đó có thói quen cà phê từ thời sinh viên nên không ngày nào không tới quán chị Thủy, một trong những cái quán hiếm hoi trong khu vực, dù có khi túi không còn đồng ten. Là khách quen nên tôi hay ký nợ đợi khi có lương, nhuận bút mới trả.
Một bữa nọ, vừa lĩnh được ít tiền, tôi ra quán và gọi bà chủ Thủy tính sổ. Sau một hồi cộng trừ nhân chia, chủ quán đưa ra con số tổng làm tôi giật mình. Giờ này tôi không nhớ là bao nhiêu nhưng so với ước đoán của tôi, nó phải gấp 3 lần số tiền tôi thực nợ.
Tranh cãi một lúc, chị Thủy mới cầm sổ nợ ra. Tôi đọc sổ nợ mà phát hoảng. Tôi cố chứng minh rằng sức tôi không thể ăn một ngày nhiều thế này và không uống những loại nước bổ dưỡng như sinh tố mà chỉ độc cà phê đen. Tôi cũng phát hiện chi tiết sai là tôi không có thói quen ăn mì gói có trứng như trong sổ nợ đã ghi.
Lý lẽ của tôi cũng thuyết phục và bạn bè ngồi cùng bàn cũng phụ họa như thế. Còn chị Thủy chủ quán thì cứ một mực rằng từ hồi nào đến giờ bán quán, tôi không ghi gian cho ai cái gì. Có nợ thì tôi ghi. Tên Tú rõ ràng đây nè!
Chị Thủy nói đợi chồng chị về kiểm tra lại xem sao.
Hôm sau tôi xuống quán lần nữa. Vừa dựng xe đạp ngoài sân đã thấy nụ cười chị Thủy nở rất to.
- Hôm qua lấy lộn sổ: sổ nợ hôm qua là sổ của đội bóng! Đội bóng có cũng thằng Tú! – chị Thủy nói tỉnh queo. Và lại cười ngặt nghẽo.
- Chị thấy chưa, dân cầu thủ thì nó ăn khỏe, ăn nhiều... chứ dân phóng viên như em thì chỉ có tô mì "không", ly đen và mấy điếu Hoa Mai mỗi ngày thôi!
Xin nói thêm, hồi đó, khu vực xung quanh Đài Phát thanh – Truyền hình Đồng Nai ngày nay còn vắng. Giáp ranh với Đài là Khu liên hợp thể dục thể thao khá rộng với cái sân vận động xây dựng cũng hoành tráng. Dọc con đường gần Đài bấy giờ chỉ có mấy cái hàng quán nhỏ. Dân Phát thanh, dân cầu thủ, huấn luyện viên... không có chọn lựa nào khác ngoài mấy quán đó khi cần ăn sáng, uống cà phê, giải khát .
Cầu thủ có tên trùng với tôi là Nguyễn Anh Tú, lúc đó đá tiền vệ cho đội tuyển bóng đá Đồng Nai. Sau này, Nguyễn Anh Tú về đầu quân cho đội Hải Quan thành phố Hồ Chí Minh (mang áo số 7), đá cũng khá hay. Nguyễn Anh Tú nhỏ tuổi hơn tôi và còn đá bóng đến mùa giải 1998 mới nghỉ. Hiện nay, Nguyễn Anh Tú đang công tác trong ngành Hải quan ở TPHCM.
Nhãn: chuyenvui
21 Nhận xét:
Bác Tú có trí nhớ tuyệt thật! Hôm nào viết tiếp cái vụ nắp chai đi (Tiger trúng xe). Lúc đó, Tú, Thứ và Việt ghé vô xin chia cái bánh xe thứ 5 đó!!! (chuyện nào cũng vậy, qua Bác kể mới hay). Hì hì!!!
@ Thống:
Trời sinh ra đám sinh viên
Ký nợ hàng quán là chiên gia rồi!
@ TKO:
Blogger Phan Văn Tú giờ không cần ký sổ nợ, mà chỉ cần xin tiền vợ!
@ Trinh: Thực tình chuyện này xảy ra năm nào không nhớ nổi, chỉ đoán khoảng 1988, 1989!
Một hôm ra quán ta ngồi
Bã đưa sổ nợ, trời quơi hết hồn
Nợ tiền đã là cái chi
Nợ tình mới có ngày đi lên trời
Lên trời lúc mới nửa đời
Tình nợ một kéo theo hai nợ tiền
Một nợ là nợ mua duyên
Hai nợ là nợ nhãn tiền bé bi
Cười hi hi
Khóc hu hu
Tú nào là Tú ... tù mù quá thôi...
Eo ôi!
Bây giờ thì chắc là ngược lại rồi, cầu thủ ăn ít, nhà báo ăn nhiều, bác nhờ...
Thống ơi tôi đã thôi rồi
Bóc tem ký nợ toi đời nhà mi... hu hu
À!
Thống ơi chẳng có chuyện gì
Chuyên gia ký nợ là mi đó mà
Bi giờ ngồi bóc tem ra
Cũng như nợ trả hết ba bốn ngàn
tàng tàng tàng...
Tôi ...Tôi hok phải là Nguyễn Anh Tú!
Tui ...tui là ...blogger PVT - để tui ký sổ nợ mới!
@ Ki_en: Nhà báo bây giờ có khi còn ăn tạp nữa. Hehe...
@ TT Huỳnh: Tú là đẹp (mặc dù PVT xấu hoắc à) chứ không phải là sao! Nhưng dù sao làm sao cũng không sao! Thanks
Anh Tú hiền ghê!
Anh Tú hiền ghê!
Anh đang show cái quán em lên đó nghen.
Chặc, cái dzụ nhầm tên thực dở khóc dở cười bác ạ! Cũng may tên mình ít ai nhầm nên mới còn "dzui dzẻ" đến hôm nay dzậy!
Bởi dzậy thơ rằng:
Nhầm tên là cái nhớ ... lộn
Quên quên, nhớ nhớ hết hồn như chơi!
Khà khà ...
1 phen hú vía..hihi...
thuở hàn vi, nghĩ lại vui phết anh nhỉ;-P
Wow, Nguyễn Anh Tú là bạn của D đó anh àh, trái đất tròn thiệt. Nhưng anh đừng có nói với Anh Tú là D bít hồi đó bạn ấy ăn nhiều và nợ cũng nhiều đến chừng ấy nhe, hiii!
nen tu do ve sau anh ko them ki nua nua,hehehe :P
Hai Sao cùng một bầu trời
Nên bị nàng chủ ới ời nợ kêu
Hú vía, suýt tiêu!
(Nghe đâu TÚ = SAO mà, phải hông Bác :-)
@ Hai MĐ: Làm thơ nhớ tránh vần ồn / Cũng như cái chuyện tránh lộn tên nhau
@ Mùa thương nhớ: Cũng không đến nỗi hú vía đâu em ơi...
@ Phương Nga: Đúng vậy em à!
@ Scorpion: Quán em?
@ Diễm: Đúng là trái đất tròn thiệt!
@ Sơn: Sau này chỉ ký nợ bà xã thôi em à
@ Mai: Anh Tú dữ hồi nào mà không hiền. Hìhì
... may mà chị Thuỷ (chủ quán) phát hiện "lộn" sổ , chứ kô anh phải "nhịn ăn - nhịn uống" dài dài (2-3 tháng) .. để trả nợ !?
may mà nhầm tên ở quán anh nhỉ! nhầm ở mắt ai thì thôi rồi ;)
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ