A DITTY
![](http://a367.yahoofs.com/blog/49ac9b8bzaeae2ae1/75/__sr_/1e42.jpg?mgY6uGKBjHee26MR)
Đôi lời thưa chuyện:
Tình hình là nhân bác Đức Hiển – Bố Cu Hưng có thêm một entry đăng báo, bác ấy liền viết một entry để khích tướng. Phan Văn Tú mới vừa đọc sáng nay vì từ hôm qua đến nay không blogging được. Vừa viết một comment thiệt dài vào entry của Đức Hiển, sau đọc lại thấy nó xuôi xuôi tai, bèn "thơ hóa" nó thành một entry thế này…
CHÚT TẢN MẠN
Bán một entry đổi lấy những comment
Đem mớ comment mua được ít tiếng cười
Ta lọc bớt những nụ cười xiêu xiêu, nụ cười vẹo vẹo
Lấy một nụ tươi
Cho vợ
Nàng sớt ta vài đồng tiền chợ
Lại cà phê
***
Lại một entry đổi lấy những comment
Gặt nụ cười tự sướng
Ta lâng lâng như đang đi trên mây
Chợt bắt gặp tiếng khóc con trai
Giành đồ chơi với chị
Không dám la những đứa con dám bắt ta rời mộng mị
***
Lại trở về với một entry…
Ôi comment không phải bánh quy
Ba có thể chia cho các con vài chiếc
Nhưng điều này, vợ con ơi, xin nói thiệt
Ta ôm cả nhà trong những phút blogging
Nhãn: tanman
19 Nhận xét:
vay thi anh Tu cung biet "up date yourself" de ninh vo . good . keep it up !
@ Bác Giáp: Nếu thành một bài thơ thì đó là thơ có các khái niệm (entry, comment) của blog dc đưa vào. Thiếu blast, avatar thôi. Hehe...
@ Châu: Em làm lộ bí mật anh rồi!
@ Quốc Ấn: Câu đó "khôn" quá. Sợ nói ra vợ không tin!
@ Thơ này mới thật truyền thông
Có còm, có én nhưng không có ... nghề!
Hehe
Sau chuyến này mà bác trở thành nhà thơ, bỏ làm báo thì thiệt tình Đức Hiển này đắc tội với chị nhà và các cháu!
@ Bố Cu Hưng: Lúc đó phải cậy báo Pháp luật TPHCM đăng thơ PVT cho ế báo chơi.
Dễ thương quá, hông phải ai ghiền blog cũng nhớ tới gia đình và "ôm cả gia đình trong những phút bloging" được như anh Tú nhà ta đâu nhe.
Cho DX ké 1 chút thơ thẩn nhe anh:
"Một Entry đổi lấy những comments
Ta đổi lấy những phút giây chỉ mình ta mới hiểu
Chỉ mình ta cười với một mình ta!"
@ Diễm Xưa: Entry chỉ một còm men / Người chia sẻ ấy, chưa quen. Rất mừng!
Thanh kiu bác, sẽ luôn nghĩ đến câu "ta ôm cả nhà trong những phút blogging" để khỏi áy náy vì những lúc bỏ bê cả nhà để leo lên bnóc.
@ La witch: Mình tranh thủ nịnh vợ bằng blog vì cũng nhờ blog, mới có cơ hội nói xấu vợ (nói xấu người khác chúng oánh chết)
@ TORO: Anh sẽ cày như con trâu chăm chỉ / Cả những lúc blogging cũng vì vợ vì con.
THơ hay lắm, thế này vợ đỡ bực khi bác ôm máy còm-men rùi.Xin viết thêm hai câu:
Anh sẽ cày như con trâu chăm chỉ
Sau những lúc blogging, cho vợ cho con...
Nịnh giỏi đến thế là cùng! Bác Tú chơi trò gì vậy ta? Bác Phó Chủ tích mà phải xin vợ tiền cà phê? Nhà báo Phan Văn Tú mà không có tiền mua bánh quy cho con? Ha... ha... ha...
@ Người Biên Hòa: Sao bác hay chọc ghẹo Tú này thế. Cái này là logic của thơ mà. Ai lại đang "thi hứng" thì quay trở lại "thực tại" bề bộn thế này?
Em mắng khẽ thui kẻo đến tai con
Mai nó lớn rồi sinh ra khó dạy
Anh nói nhỏ cái này em sẽ thấy
Rằng loc ging vẫn sinh lợi bình thường
Em biết không, đâu phải chuyện hoang đường
Mấy người bán được en tri rùi đó
Bác Phùng có, Khắc Khoải kia cũng có
Bán cả thơ, bán cả "nói lơ mơ"
Em im nghe, em cứ lặng như tờ
Ừ, nói phải, anh chỉ cho em với
Em cũng muốn... Và tay anh hết "trói"
Thế là anh lại tung tẩy giang hồ
Ồ ... ố... ô
Em bưng về nhà.
Anh qua ký tên nhận quà nhé.
Nhớ xin phép chị trước khi đi!
Bài "thơ hóa" của bác cũng thơ ra phết.
"Ta yêu cả nhà không chỉ lúc lốc-ging"
Sửa câu cuối "bài thơ" trên đảm bảo dzợ con dzui liền, chú nhỉ? Hì hì hì...
@ Cù nương iu dấu của Anh
Thơ này mới thật là thơ
Giờ này mới thật là giờ iu em...
Tém tèm tem...
Quả là đọc bài này thú vị.
Đọc xong bài thơ comment của Khắc Khoải, mình đã ráng viết ba khổ, gọi là cảm tác. Thơ như sau:
Khi ba lạc rừng en - try trên mạng
Là lúc ba được nhận quá nhiều
Sẽ có ngày con sẽ hiểu, con yêu
Thế giới này không còn biên giới
Cú click chuột nhẹ nhàng cho ba tới
Gặp bao nhiêu cô chú bạn bè
Ánh mắt, lời chào ba vẫn thấy, vẫn nghe
Rồi con lớn, có ngày con hiểu được
Sau cái màn hình kia là không gian thực
Vẫn có cơm ăn, vẫn có khí trời
Vẫn vỗ vai nhau, vẫn được chào mời
Ba hạnh phúc vì con, ba hạnh phúc…
Cám ơn Tam Mao nhiều!
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ