Thứ Hai, 13 tháng 8, 2007

HOW FOOLISH POLTERGEIST IS




YÊU QUÁI NGU THIỆT

1/ Thời gian này VTV3 chiếu lại “Tây du ký” vào buổi chiều. Hai đứa con tôi chưa từng xem phim này nên háo hức dữ lắm. Chiều nào, đi học hè về, cũng tự giác tắm sớm để chờ xem cùng với bà nội. Đó là thời gian tôi vừa hoàn tất nghĩa vụ đón con và ngồi blogging chờ cơm tối. Sau một thời gian xem phim (không biết hôm qua là tới tập mấy), con bé nhà tôi chiều qua làm một cuộc phỏng vấn ba:

- Ba, nếu yêu quái ăn thịt Đường Tăng thì sẽ trường sinh bất tử phải không ba?

- Đúng rồi.

- Trường sinh bất tử là sống mãi mãi, không chết nữa phải không ba!

- Đúng rồi.

- Nhưng sao con thấy yêu quái ngu quá ba?

- Cái gì? – tôi đang tập trung blog, cũng không để ý kỹ câu hỏi.

- Sao yêu quái ngu vậy ba?

- Ba không hiểu ý con!

- Con thấy, yêu quái bắt được Đường Tăng sao không ăn thịt ngay, hoặc là cắt một miếng thịt gì đó ăn ngay, cứ để Tôn Ngộ Không cứu được hoài!

- Tại sao con nói vậy?

- Vì ăn thịt Đường Tăng thì sẽ sống mãi, lúc đó, Tôn Ngộ Không có đánh giỏi mấy cũng không chết phải không ba?

- Ừ, ba cũng thấy yêu quái nó ngu thiệt!

Mẹ nó nảy giờ nghe câu chuyện, buột miệng từ trong bếp:

- Sao anh lại trả lời con như vậy?

- Chứ trả lời sao?

Vợ tôi nói một thôi một hồi chuyện giữ gìn những cảm xúc đẹp về các nhân vật tốt để nuôi dưỡng tâm hồn trẻ con. Vợ còn nói: "Mà anh lại hùa với nó nói yêu quái ngu như thế thì Tôn Ngộ Không giỏi chỗ nào? Cuộc chiến với mấy người ngu thì chiến thắng nó có giá trị gì đâu!"

2/ Câu chuyện vợ dạy trên đây làm tôi sực nhớ lại một chuyện nghe lâu lắm rồi. Chuyện này cũng thuộc vào giai thoại mà tôi chỉ là người được nghe kể lại. Số là sau 1975, cuốn sách “Chân dung tướng ngụy Sài Gòn” của Nguyễn Đình Tiến và nhiều cuốn sách khác viết về những nhân vật của chế độ đã sụp đổ đều mô tả những ông tướng của Việt Nam Cộng Hòa như những kẻ tham nhũng, ít học, mê gái, rượu, sành ăn chơi… Một lần ông Võ Văn Kiệt, lúc ấy là chủ tịch hay bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh gặp bác Trần Trọng Tân (làm công tác tư tưởng văn hóa) trong một bữa tiệc, bác Kiệt có nói đại ý: Viết về kẻ thù như thế thì vô tình hạ thấp giá trị của chiến thắng của chúng ta. Viết như thế thì không nên phát hành.

Bác Kiệt giờ vẫn còn sống không biết liệu mình có cơ hội thẩm định lại chuyện này. Có anh chị em nào biết rõ hơn?

Nhãn:

8 Nhận xét:

Anonymous TKO nói...

Con tre thi hon nhien trong sang.
Bo thi ....!

lúc 23:06 14 tháng 8, 2007  
Anonymous duythiện nói...

Mình cũng có nghe chuyện này qua một đàn anh thân cận ông Sáu Dân. Vợ Phan Tú dạy chí phải, cấm có sai bao giờ.
Sực nhớ chuyện mười mấy năm trước, một số lãnh đạo khi ra nước ngoài đã thấy tường tận mọi sự thối tha và cơn giẫy chết của chủ nghĩa tư bản, đã về chửi toáng lên: 'bố tiên sư chúng nó! đúng là chúng đang giẫy đành đạch lên bên đấy', rồi bỏ nhỏ: 'nhưng mà giẫy lên vì sướng, chúng mày ạ!'
Trong thời đại thông tin, sự tuyên truyền cần có những phương cách thông minh hơn. Tiếc là nhiều nơi vần duy trì kiểu cũ, gây phản tác dụng hết sức tai hại.

lúc 23:18 14 tháng 8, 2007  
Anonymous Scorpion nói...

Trời ạ, đọc entry này em giật mình ngơ ngẩn, vì em đang rơi vào hoàn cảnh ... éo le thay. Nhưng lỡ post lên rồi, đì-lít thì ngượng, anh Tú ơi.

lúc 00:52 15 tháng 8, 2007  
Anonymous Lún Ghẻ nói...

blogging cho ....com toi . Suong the a!

lúc 01:10 15 tháng 8, 2007  
Anonymous Cúc tím nói...

Em da doc cuon “Chân dung tướng ngụy Sài Gòn”. Lau roi, hoi sinh vien. Ca Bac Kiet va chi Tu day deu... chi phai!

lúc 02:02 15 tháng 8, 2007  
Anonymous TT.huỳnh nói...

Vụ Bác Kiệt làm TTh nhớ một chuyện ở nhà : Má TTh là giáo viên tiểu học, bị gọi là "giáo viên lưu dung" (hix!), đi học chính trị thì trong bài có chỗ kiu ông Phan Thanh Giản bằng "thằng" !
Chuyện cũ qua rùi, âu cũng là một thời khắc nghiệt!
À, riêng trong vụ yêu quái thì đây đứng dzìa phe anh Tú nhé (sozi chị Tú). Tụi nhỏ thiệt sáng tạo trong suy nghĩ đó!

lúc 04:02 15 tháng 8, 2007  
Anonymous Tịnh Tâm nói...

Hồi mới giải phóng, tôi nghe trẻ con xưng hô rất kì. Chúng nó được "người lớn" dạy gọi "người lớn" bằng thằng. Thằng Thiệu, Thằng Kỳ...Chuyện có thật và tôi biết là con đường đạo đức đang suy đồi từ cách nhìn nhận kẻ thù ấu trĩ như thế. Chuyện cũ cho nó qua đi và quên đi những ấu trĩ của một thời, quên đi ấu trĩ của khá nhiều người. Nay họ già rồi, sắp xuống huyệt mộ cả, trách cứ mà làm gì nhỉ?

lúc 22:12 15 tháng 8, 2007  
Anonymous greenpear nói...

em cung coi Tay Du ky. cong nhan con anh Tu thong minh ghe a :))

lúc 00:14 17 tháng 8, 2007  

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ