Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2007

DISTRACTION




ĐÃNG TRÍ

Tôi có quen 2 người dính dáng đến chuyện đãng trí. Tạm gọi là ông 1 và ông 2.

Ông 1 thì biết khá rõ về tật đãng trí của mình và hay kể chuyện đó cho bạn bè nghe như một cách tự trào. Ông 2 thì ngược lại, thường cố chứng tỏ mình là người sâu sắc và tinh tế.

Ông 1 có khi say sưa trước máy tính, quá mỏi mắt vì viễn thị, cần đeo kính vào nhìn cho rõ, nên với tay ra tìm kính mà mắt vẫn nhìn vào monitor, lại bắt gặp cái mũ, ông cứ thế đội vào và tiếp tục làm việc cho đến khi đồng nghiệp phát hiện "sao anh lại đội mũ trong phòng?"… Có lần trở về nhà sau chuyến công tác, vừa để xe máy trước cổng, nghe tiếng điện thoại reo, ông chạy nhanh vào để trả lời, nói chuyện nghiệp vụ một lúc, ông quên mất mình vừa đi xa về và tiếp tục vào nhà tắm rửa, đi ngủ. Sáng hôm sau mới thấy cổng, cửa vẫn mở và xe máy vẫn ở ngoài với chìa khóa sẵn sàng… Một lần vội đi họp, mải nghĩ ngợi về nội dung sẽ phát biểu, ông mặc áo, chải đầu, đeo cà vạt theo thói quen nhưng quên mất mặc quần dài. Cứ thế ông lên xe máy chạy tới cơ quan, nửa đường gió mát, hơi nhột nhột, ông mới cảm thấy khang khác và phát hiện mình thiếu quần… Khá nhiều chi tiết về chuyện đãng trí mà ông 1 kể lại rất vui. Tôi tin đó là chuyện thật vì chẳng ai có sức tưởng tượng để hư cấu những chuyện kiểu như có lần ông đi dạy (ông dạy học không chuyên), cũng vội vã chuẩn bị cho nội dung lên lớp, nên khi mặc quần lại quên đóng dây kéo. Vào lớp học trò nữ cứ khúc khích mãi chẳng hiểu ra chuyện gì. Sau nhờ một học trò nam mạnh dạn gửi lên một mẩu giấy có nội dung nhắc thầy, mới ớ người ra.

Nhưng ông 1 có nhiều chuyện không đãng trí: kiến thức chuyên môn sâu rộng, đố ai lừa ông được khi nói chuyện. Bạn bè phổ thông, đại học, cao học… ai sống ra sao, ông nhớ vanh vách, bà con bên nội, bên vợ ông biết quan tâm đúng lúc, đúng mức…

Lại nói về ông 2: Ông này hay nhậu. Ông ghiền nhậu như ông 1 ghiền máy tính. Điều khác một chút là ông 2 thường nhậu không phải trả tiền. Lâu dần thành quen, nên sinh đãng trí đến mức nhậu với tư cách cá nhân cũng thường quên tính tiền, hoặc quên mang bóp. Nhiều chiến hữu khốn khổ vì phải đỡ cho tật đãng trí này của ông 2.

Nhưng ông 2 có một điều không đãng trí bao giờ, đó là ai lỡ dại phê bình ổng thì ổng nhớ hoài!

Có người gọi hiện tượng ông 1 là đãng trí bác học. Còn cái sự đãng trí của ông 2, chưa biết định danh thế nào?

Nhãn:

7 Nhận xét:

Anonymous Hai Ha Adelaide nói...

Mr 2 của chúng ta cầm tướng tinh thứ 13, đó là CON GIẢ VỜ!

lúc 18:17 12 tháng 5, 2007  
Anonymous Quốc Ấn_ Mai nói...

Đãng trí "em bác học"- THẤT HỌC!

lúc 18:23 12 tháng 5, 2007  
Anonymous Hai Miền Đông nói...

Ông 2 có thể gọi là đãng trí - BÁC KHÔNG CHỊU HỌC vậy!

lúc 20:25 12 tháng 5, 2007  
Anonymous NGƯỜI ĐỒNG NAI nói...

Khi thủ trưởng phát động nói thẳng nói thật, có một nhân viên xung phong nói ngay: "Tôi kịch liệt phê bình thủ trưởng (mọi cặp mắt đổ dồn vào con người này - Tôi xin nhắc lại là tôi kịch liệt phê bình thủ trưởng. Chắc quý vị trong phòng họp này muốn hỏi ngay, phê bình về vấn đế gì. Vâng, tôi xin không làm mất thời gian quý vị. Thủ trưởng rất coi thường sức khoẻ của mình, thủ trưởng làm việc quá nhiều, làm miệt mài, không giữ gìn sức khoẻ..."
Cái anh nhân viên này không đãng trí, chắc chắn rồi. Vậy anh ta thuộc loại trí gì?

lúc 20:33 12 tháng 5, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

3 comment này khá độc đáo và thú vị! "ĐÃNG TRÍ THẤT HỌC", "ĐÃNG TRÍ BÁC KHÔNG CHỊU HỌC"... nghe rất đã! Cám ơn các bạn!

lúc 20:42 12 tháng 5, 2007  
Anonymous NGUOI BIEN HOA nói...

Thấy mấy bác nói chuyện đãng trí, tui xin góp 1 chuyện vui, không mới: Trong 1 cuộc họp kiểm điểm cuối năm, thủ trưởng chủ tọa yêu cầu các thành viên phải phát huy dân chủ, nói thẳng nói thật trên tinh thần phê bình... Thủ trưởng nhấn mạnh: "Tôi rất thích các đồng chí góp ý cho tôi, tôi tự thấy mình cũng có nhiều khuyết điểm nên cần các đồng chí góp ý. Khuyết điểm lớn nhất của tôi là NHỚ DAI. Ai mà phê bình tôi thì tôi nhớ suốt đời...

lúc 22:24 12 tháng 5, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ Nguoi Bien Hoa: Chuyện của bạn Người BIên HÒa tui cũng có nghe. Nhưng có chi tiết thêm thế này. Ông thủ trưởng nói, khuyết điểm lớn của tôi là NHỚ DAI và THÙ VẶT. Tôi sửa hoài mà nó không hết. 50, 60 tuổi rồi mà nó vẫn nhớ dai và thù vặt....
@ Nguoi Dong Nai: Anh ta thuộc loại TRÍ TRÁ!

lúc 03:42 16 tháng 5, 2007  

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ