Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2007

STUPID BRIEFS




CÁI QUẦN ĐÙI CHẾT TIỆT

Chuyện này dính tới anh bạn. Bạn tôi là người có địa vị xã hội và có uy tín, xuất hiện trên truyền hình định kỳ nên xin giấu tên. Gọi tạm là X, OK?

Số là… X vừa bán đất, có một khoản rủng rỉnh. Hứng chí gọi tôi đi nhậu. Nhậu say rồi mà tiền vẫn còn “bao la” nên nghĩ thêm một cái gì nữa. Massage nhé? Ừ. Hai thằng đi.

Chỗ massage quy định sau khi tắm sạch phải cởi hết và xài cái quần đùi của họ. Áo quần, tư trang của mình thì cho vào một cái tủ có khóa, mình giữ chìa.

Massage một lúc thì tôi ngán quá bỏ về trước (lúc bấy giờ đã trễ quá). Chạy nhanh vào chỗ tư trang. Phản xạ tự nhiên là mặc quần dài và áo vào. Di động nằm sẵn trong túi quần dài. Biến! Về nhà lấm lét lên giường khi vợ con đã ngủ say.

Sáng hôm sau, tôi dậy trễ với một cái quần đùi vằn vện bất thường nhưng mình cũng không nhớ ra. Nhìn ánh mắt vợ tôi ngạc nhiên (sự ngạc nhiên này khó tả lắm) một lúc tôi hơi chột dạ và cũng hiểu ra: cái quần đùi mình đang mặc là một vật thể lạ. Vợ chưa kịp hỏi thì tôi đã giải thích: Hôm qua có đám giỗ ở nhà anh X. (anh X. trong mắt vợ tôi là người hết sức có uy tín) ông bạn ngồi cùng bàn lỡ làm đổ nước mắm vào quần nên phải tắm và mượn tạm quần đùi của anh X. (Chi tiết này tôi “nghĩ” nhanh nhờ đã đọc một trong một truyện ngắn)

Vợ tôi tin lời tôi như đã từng tin.

Nhưng vì không tin vợ tôi nên ngay sau đó tôi nhắn tin cho X. Nội dung tin nhắn đại ý là “Hôm qua xỉn quá, về trước, mặc luôn cái quần đùi của nhà hàng. Vừa giải thích với vợ là mượn quần đùi của ông do tôi bị dính nước mắm khi nhậu ở nhà ông đêm qua, phải tắm. Có gì phối hợp cho ăn ý nhé!”

Đang lúc còn sung sướng vì khả năng lo liệu thông minh của mình, tôi nhận điện thoại của X: “Trời ơi ông giết tôi rồi! Hôm qua đi về trễ, tôi nói bà xã tôi là “anh nhậu ở nhà anh Tú” (xin nói thêm là trong mắt bà xã X, tôi cũng là người có uy tín). Ông nhắn tin qua lúc tôi đang tắm, điện thoại để ở ngoài, bả sốt ruột đọc dùm…

Nếu viết một đoạn kết cho câu chuyện này, bạn sẽ….

Nhãn:

14 Nhận xét:

Anonymous CÙ HUYỀN nói...

Từ sau thì anh nhớ, là cái gì ở nhà miễn phí thì chớ phí tiền cho người ngoài! Huhu! cái vụ massage vớ vẩn ấy, em làm còn giỏi hơn người ta, không đến nỗi làm anh "ngán" chạy quên cả quần vậy đâu!

lúc 01:26 21 tháng 4, 2007  
Anonymous PT nói...

haha, phải luôn nói thật với vợ, nếu kô sẽ bị phát hiện ngay anh ah :)!

lúc 02:19 21 tháng 4, 2007  
Anonymous Hằng Đỗ nói...

Cù Huyền massage giỏi, nhưng có biết kể chuyện thỏ bông không? Hehe! Đọc cái entry này, bùn cười wá! Nếu tớ là Huyền hoặc vợ anh X, tớ sẽ gọi điện thoại cám ơn anh X (hoặc anh Tú). và sau đó, mỗi khi tớ phát hiện ra triệu chứng đi "quần đùi",tớ sẽ nháy mắt mà hỏi: Hôm nay có cần gọi điện thoại mượn anh X/ anh Tú đi ăn giỗ và "quần đùi" không, my dear? haha!
Còn câu chuyện viết dở đó sẽ tiếp thế nào nhỉ: "vụ sấm sét đó qua đi. Nhưng từ đó, cả Phan Tú và X đều nung nấu rèn luyện và đã thành công. They always go to bed withought "quần đùi"!

lúc 03:45 21 tháng 4, 2007  
Anonymous huynhtoi2007 nói...

Chuyện này thấy quen, tưởng viết về tui chớ. Tui cũng lâm tình trạng như vậy. Để mai xin phép bà xã, kể lại trong blog của Ong mật. Có sao nói vậy, không dám thêm bớt. Càng không dám "kết lựng" chuyện không phải của mình. Bà xã tui ghét việc ấy lắm!

lúc 04:47 21 tháng 4, 2007  
Anonymous NGUOI BIEN HOA nói...

Bác Tú phải nói rõ và thành thật là bác ngán massage bỏ về trước hay bác rắp tâm lấy cái quần đùi của hàng massage? Có một chi tiết tui thắc mắc (hình như bác rắp tâm dấu) là cái quần của chính bác thì ở đâu? Bác không sợ để lộ dấu vết tham nhũng khi bỏ quần chạy lấy người à? Coi chừng còn có vụ án cái quần đùi khác: cái quần đùi để lại hàng massage...

lúc 01:29 22 tháng 4, 2007  
Anonymous NGUOI BIEN HOA nói...

Hay là bác có thói quen không mặc quần đùi: always go to bed withought "quần đùi"?

lúc 01:30 22 tháng 4, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ PT: Cám ơn PT (hình như em là Trà?) về bài học đầu tiên: LUÔN NÓI THẬT VỚI VỢ. Nhưng anh xin nói thêm: Thủ thuật nói dối vợ của anh là nói thật 99%, trừ 1% anh quyết tâm dối cho bằng được (thường thì im lặng).
@ Cù Huyền: Cám ơn bà xã. Nhớ rùi: CÁI GÌ Ở NHÀ MIỄN PHÍ THÌ KHÔNG NÊN PHUNG PHÍ, LÃNG PHÍ
@ Hang Do: Áp dụng "liệu pháp kể chuyện thỏ bông" chắc thành công cao nhưng cũng tiềm ẩn nguy cơ... rách việc (về phía các ông), chẳng hạn chuyện anh ta vô tình ... boa cho vợ!
Kết chuyện như thế quả là cao thủ! Bái phục!
@ Chi Pheo: Bữa cơm con nói trong thực tế đã diễn ra nhưng may mắn là mọi chuyện cũng xuôi chèo mát mái (nên bây giờ mới dám kể ở đây). À, mà Ấn ơi, con thức khuya quá đấy (comment lúc 0g12)! Giữ gìn sức khoẻ để thi nhé!
@ Người Biên Hòa: Thành thật với bác là hôm đó tui quá xỉn nên không còn hứng thú gì nhưng cũng còn biết một điều quan trọng là phải về nhà, về sớm. Đứng về mặt quần đùi mà nói, cái quần mình để lại chỗ massage (theo ý chủ quan) có giá hơn, xịn hơn nên dù áy náy một chút cũng tự coi như đây là chuyện đổi chác. Có lần định mặc cái quần hàng - mát ra đổi lại thông qua một cuốc massage khác nhưng không được cấp quota! Đành vậy. Nói thêm: Cái quần chết tiệt đó bây giờ còn nằm trong ngăn kéo... kỷ niệm và trở thành đạo cụ răn dạy chồng của bà xã tui. Mong bác hiểu cho!

lúc 03:55 22 tháng 4, 2007  
Anonymous Quốc Ấn_ Mai nói...

Phần kết sẽ là một bữa cơm thân mật giữa hai gia đình mà ở đó chú Tú và chú X gì gì đấy sẽ luôn... lạnh lưng khi hai cô nhìn nhau mỉm cười, hơ hơ.

lúc 05:12 22 tháng 4, 2007  
Anonymous Ngoc Oanh nói...

Tui cũng có một câu chuyện về cái ...quần đùi. Nhưng mà ...hổng dám kể đâu.(Xin đổi cái quần đùi thành cái... QĐ để kể tí chút cho nó lịch sự)
Túm lại: Khi say xỉn, khi về nhà trong trạng thái...không QĐ (có thể đọc là ...quyết định, hoặc quân đội cũng được)có thể xử lý như sau:
1. Tát cho vợ một cái thật mạnh và nói thật lớn tiếng: Cô là ai? Là ai mà dám động vào người tôi? Chỉ có vợ tôi mới được động vào cơ thể ngọc ngà của tôi thôi nha. Lại còn dám lấy cả QĐ của người ta nữa à????
2. Nhanh chóng chuyển bại thành thắng khi phát hiện QĐ lạ: Hỏi vợ: Không lẽ đêm qua trên giường nhà ta còn có một thằng nữa? Nhất định nó đã đánh tráo mất cái QĐ xịn của anh rùi. Thằng này thâm nho thật. Nó định chbia rẽ vợ chồng mình, chia rẽ hạnh phúc gia đình mình...Em phải bình tĩnh, bình tĩnh kẻo mình giận nhau là mắc mưu kẻ địch...

lúc 00:03 23 tháng 4, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

Đang chờ xem "cái quần đùi" của bác Ong Mật đây!

lúc 03:07 23 tháng 4, 2007  
Anonymous SunChip nói...

Hai năm trước, đọc chuyện chị Thỏ Bông của VA đã thấy mắc cười. Nay đọc chuyện tự thú của anh Phantu càng mắc cười hơn.
Ông anh được tiếng là sovo, hóa ra cũng dũng cảm thiệt khi dám khai hết trước bàn dân thiên hạ chuyện mình bị... lạc mất cái quần đùi. Em thì chịu, sống để dạ, chết mang theo thôi!
Em đang hồi hộp và chờ đợi xem sau vụ cái quần đùi, anh Phantu (và anh Ongmat) sẽ entry lên blog chuyện cái gì nữa?

lúc 04:50 23 tháng 4, 2007  
Anonymous NGƯỜI ĐỒNG NAI nói...

Bác ơi sau cái quần đùi chết tiệt, bác có định viết cái gì trong cái quần đùi ấy không?

lúc 01:29 26 tháng 4, 2007  
Anonymous Lún Ghẻ nói...

hihihih, em ma la Huyen , em ko care gi den chuyen noi doi hay khong . Em se dem dot cai quan do di , cho hop ve sinh . roi bat thu pham di tam bang nuoc soi ( nuoc soi nau voi muoi va con iot ) , cho sach se . Roi moi tinh tiep .

lúc 03:09 9 tháng 8, 2007  
Anonymous Lún Ghẻ nói...

a quen , lan sau co di nhau, dan H di voi nha. nghe don no chi biet uong beer thoi . Phai tap no uong ruou nua anh a.

lúc 03:10 9 tháng 8, 2007  

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ