Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2007

CHUYỆN LẠ

(Chat với Hai Lúa)
Image
Blogging “chùa” trong một siêu thị ở Bangkok. Ảnh: Huỳnh Văn Tới

Ba Phang đang lang thang trên mạng tìm ít tài liệu báo chí, Hai Lúa nhảy vào chat.

Hai Lúa (12/11/2007 10:28:00 PM): Chào chú, giờ này còn làm việc hả? Thấy nít chú còn sáng, tui vào chat cho vui!

Ba Phang (12/11/2007 10:31:16 PM): Ủa giờ này anh Hai còn ra bưu điện văn hóa xã à, anh đi chat với cô Út?

Hai Lúa (12/11/2007 10:38:24 PM): Đâu có, đang ở Thái Lan. Thằng Ba qua đây mần tường thuật Xi ghêm 24 do tòa soạn phân công, nó dẫn tui qua cho biết Thái Lan, vừa ủng hộ đội tuyển U23, vừa đi du lịch. Nào giờ cày ruộng riết, nay mới được con trai giúp cho xuất ngoại, qua đây có đứa con Út du học bên này nó làm hướng dẫn viên. Nhiều chuyện lạ quá Ba Phang ơi…

Ba Phang (12/11/2007 10:38:59 PM): Chúc mừng anh Hai xuất ngoại! Đội U23 mình bị loại rồi, chắc anh Hai sẽ đi du lịch tiếp há?

Image
Nghe biểu diễn nhạc cụ dân tộc ở Pattaya. Ảnh: Trần Minh Thấu

Hai Lúa (12/11/2007 10:39:31 PM): Thôi đừng nhắc đến bóng đá nam của mình. Rầu thúi ruột đây. Để tui kể chuyện lạ cho nghe.

Ba Phang (12/11/2007 10:39:49 PM): Anh Hai kể đi, em coi có gì hay em đưa lên báo…

Hai Lúa (12/11/2007 10:40:29 PM): Báo chí mấy chú lúc đầu đưa hổng có đúng. Na-khon (dân ở đây kêu bằng Cò Rạt) chỗ làm Xi ghêm đâu phải là chốn “khỉ ho cò gáy”, nó là thành phố lớn thứ hai ở Thái đó chứ. Người Thái không thiếu các địa điểm tổ chức Xi ghêm, tự vì họ đã tổ chức 5 lần rồi mà, nhưng họ vẫn xây mới ở vùng đất này nhiều chỗ thi đấu cấp quốc tế đó. Con gái tôi nói là chính phủ Thái quyết biến cái Xi ghêm 24 này thành một sự kiện để kích cầu cho du lịch ở vùng đông bắc. Mà lạ lắm Ba Phang ơi…

Ba Phang (12/11/2007 10:42:45 PM): Cái gì lạ anh Hai?

Hai Lúa (12/11/2007 10:43:33 PM): Họ tổ chức chu đáo. Thằng Ba nhà tôi vừa xuống sân bay quốc tế là được hướng dẫn làm thủ tục nhận thẻ đeo để hành nghề, mất có mấy chục phút, mà nó quên mang ảnh thẻ, họ bố trí chụp ảnh tự động lấy liền. Lạ thiệt, nó nói ở Việt Nam hồi 2003 làm “thẻ xi ghêm” mất thời gian, công sức quá sá…. Đến chỗ thi đấu nào cũng có tình nguyện viên nhiệt tình. Hai Lúa muốn vẽ lá cờ Tổ quốc lên mặt là mấy cô vẽ dùm liền. Mình có biết chữ tiếng Anh lận lưng đâu, mà ra hiệu là mấy cổ hiểu ngay! Hàng lưu niệm họ bán cũng chẳng có hàng Tàu như hồi Xi ghêm 22 ở Việt Nam…

Ba Phang (12/11/2007 10:45:24 PM): Mấy cái đó có gì mới đâu anh Hai? Chắc anh Hai thấy đường sá hạ tầng họ quy mô hoành tráng quá hoặc là món ăn họ cay quá nên cho là lạ chứ gì?

Hai Lúa (12/11/2007 10:45:39 PM): Thì đã vậy. Nhưng mấy cái đó có coi ti-vi, coi phin cũng biết rồi. Còn nhiều cái lạ quá, Hai Lúa không hiểu được.

Ba Phang (12/11/2007 10:46:21 PM): Anh Hai nói cụ thể coi…

Hai Lúa (12/11/2007 10:46:36 PM): Ở đây dân người ta ý thức đi đường quá sá cỡ. Chưa thấy ai vượt đèn đỏ, lạng lách, chẳng thấy cảnh xe gắn máy leo lên vỉa hè. Đèn đỏ bên Băng Cốc lâu lắm nhưng không thấy người ta bấm còi inh ỏi như bên mình. Ở bên này, xe hơi nhường xe máy, xe máy nhường xe đạp, các loại xe nhường người đi bộ... Lạ chưa? Ở bên mình, thì ngược lại. Ba Phang biết không, tui thử đi đủ thứ phương tiện bên này rồi, từ tắc xi đến tút-tút, từ xe buýt đến hỏa xa. Tàu lửa của họ đã lắm. Không biết bao giờ Việt Nam mới học được họ vậy. Mà chưa hết nghe Ba Phang, lạ nhất là cái… toa – lét.

Ba Phang (12/11/2007 10:48:39 PM): Ủa, em qua bên Thái thấy toa – lét nó cũng giống mình mà anh Hai?

Hai Lúa (12/11/2007 10:49:10 PM): Nhà vệ sinh bên này nó sạch lắm Ba Phang ơi. Hồi ở Việt Nam có lần được đi Hội nghị nông dân sản xuất giỏi, tui từng ở một cái khách sạn 3 sao, mà cái toa – lét nó dơ hơn nhà vệ sinh công cộng ở đây. Mấy chỗ bán hàng, nhà vệ sinh công bên này thu 1 bạt, có chỗ miễn phí nhưng luôn có người làm vệ sinh túc trực. Một giọt nước rơi trên bệ hay ra sàn nhà lập tức được lau sạch. Bất cứ chỗ công cộng nào cũng có thùng rác, có nhà vệ sinh. Ba Phang biết mình có cái tật hay hút thuốc. Qua bên này hổng phải chỗ nào cũng hút được. Mình không có ý thức cũng phải có ý thức. Khi mà mọi người xung quanh mình chấp hành tự giác, có lý do gì mình làm ngược lại được. Lạ không?

Ba Phang (12/11/2007 10:50:07 PM): Đúng là anh Hai quan sát ngộ nghĩnh hén. Em ít để ý mấy chuyện này…

Hai Lúa (12/11/2007 10:50:26 PM): Ba Phang đừng nghĩ đó là chuyện nhỏ à nghen. Thôi thì Hai Lúa nói chuyện lớn cho chú nghe. Cũng lạ lắm

Ba Phang (12/11/2007 10:50:45 PM): Lại là chuyện lạ nữa hả anh Hai?

Hai Lúa (12/11/2007 10:51:25 PM): Ăn uống trong siêu thị thì dùng cái gì nghe như là “cu bông” hoặc là dùng cái thẻ điện tử. Rất tiện và vệ sinh vì người bán mua không phải sờ tay vào tiền giấy nhưng con gái tui nói, họ quản lý doanh thu và thuế tốt. Bữa con gái dẫn vào một bệnh viện cấp huyện thăm một đứa cháu khác, mới biết bên này cái bệnh viện họ không bao giờ có chuyện tiêu cực. Thời ông Thạc - sỉn, mỗi người dân Thái đi khám hay chữa bệnh đều chỉ phải trả một khoản tiền chừng 15.000 đồng cho bệnh lớn, bệnh nhỏ. Bây giờ, dân Thái đi khám chữa bệnh tại các Bệnh viên công đều được miễn phí. Bệnh viện Hai Lúa tới thăm là bệnh viện Băng - len (ở tỉnh Nakhon Pathom), tuyến huyện à nghen, mà được trang bị hiện đại. Cứ 10 - 15 phút lại có một người phục vụ đi lau hoặc quét sàn nhà. Người vào khám đều lấy số; có bảng điện tử hiển thị và có loa để gọi tên. Phòng đợi rất sạch sẽ, được trang bị một màn hình tivi lớn để dân có thể ngồi xem trong thời gian chờ đến lượt mình vào khám chữa bệnh. Lạ nhất là mỗi giường đều chỉ có một bệnh nhân, không có trường hợp nằm ghép giường. Bác sĩ ở đây khẳng định như vậy.

Ba Phang (12/11/2007 10:51:55 PM): Thái Lan họ phát triển kinh tế hơn mình do không qua chiến tranh nên có điều kiện phát triển tốt các dịch vụ xã hội mà anh Hai, có gì lạ đâu…

Hai Lúa (12/11/2007 10:51:59 PM): Chú nói vậy tôi hổng chat nữa đâu, mỏi tay lắm.

Ba Phang (12/11/2007 10:52:03 PM): Dạ không, ý em muốn lý giải thôi.

Hai Lúa (12/11/2007 10:52:12 PM): Chú lý giải hổng đúng. Tôi hỏi chú, chuyện nhân viên bệnh viện họ luôn niềm nở với bệnh nhân, thân nhân, có phải nhờ đất nước họ không qua chiến tranh, phát triển kinh tế hơn không? Hai Lúa gặp từ anh nhân viên hải quan sân bay, đến anh cảnh sát trên đường họ đều niềm nở, cười rất tươi. Mà lạ nghen. Từ anh bảo vệ đến chị quét rác, ai cũng nói được tiếng Anh với thằng Ba, con Út nhà tui nhe! Cái đó lạ không chú Ba Phang? Còn nhiều chuyện lạ lắm như chuyện bố trí các điểm bán hàng ở các nút giao thông, cách bán hàng của người Thái, chỗ con gái tôi học, sinh viên để xe máy, xe đạp ngoài cổng không khóa chả hề hấn gì, thậm chí nó để cái bình mua nước để xài, kèm tiền mặt ở để khơi khơi ngoài cổng cũng chẳng sao… Mà thôi, để hôm nào zìa Việt Nam tôi kể thêm với chú…

Ba Phang (12/11/2007 10:55:03 PM): Em đi Thái nhiều lần, em cũng đi Tây mấy lần nên thấy chuyện đó bình thường.

Hai Lúa (12/11/2007 10:56:02 PM): Còn Hai Lúa tôi lần đầu xuất ngoại, thấy cái mà chú nghĩ là bình thường thành ra CHUYỆN LẠ. Tự vì chuyện đó ít thấy, hổng thấy ở Việt Nam. Vậy hén. Bai bai chú!

BA PHANG copy lại
Image
Cha con nhà họ Huỳnh chụp ảnh lưu niệm tại Hoàng Cung. Ảnh: tui!
Blog Page


Nhãn:

10 Nhận xét:

Anonymous duythiện nói...

bên Thái Lan, muốn nghe nhạc là phải ngồi kế nhạc công dzậy hả? lạ thiệt hén!

lúc 21:42 22 tháng 12, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ Bác Duy Thiện: Có cái ảnh... ôm nhạc công để nghe nhạc nữa đó nhưng chưa xin phép bà xã nên hổng dám post lên!

lúc 21:51 22 tháng 12, 2007  
Anonymous CÙ HUYỀN nói...

Cứ đưa đại lên đi cho thiên hạ thèm. Biết đâu anh còn được hưởng hoa hồng của ngành du lịch Thái ấy chứ!

lúc 22:55 22 tháng 12, 2007  
Anonymous honhyday nói...

Chị H có đang "bẫy" anh Tú không vậy!?

lúc 22:59 22 tháng 12, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ HTGiáp: Đại ca Huỳnh Văn Tới dân Đồng Nai chính hiệu nhưng được người Bình Định dạy dỗ từ khi hết độc thân đó.
Bác Hai Lúa lạ nhất là cách hành xử của công chức, nhân viên bên đó. Sao nụ cười họ thường trực vậy?

lúc 00:51 23 tháng 12, 2007  
Anonymous Quốc Ấn_ Mai nói...

Nói ra hơi... mắc cỡ.
Con coi chuyện... hôn (môi) người yêu là điều bình thường, trừ những nơi thâm nghiêm như chùa chiền hay trang trọng như hội họp.
Nhưng nghĩ lại thấy... mắc cười.
Có người chỉ trỏ như lạ lắm, bàn tán xôn xao lắm và co "góp ý" cxung hăng hái lắm về "chuyện ấy" sau khi quăng cái túi rác xuống... cạnh giỏ rác hay tẹ hơn là vừa bước ra từ sau góc cây khuất có cái bảng mang nội dung "Cái Đấm!".v.v..
LẠ THIỆT!!!

lúc 01:37 23 tháng 12, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ Quốc Ấn: Cái bình thường ở Việt Nam là chuyện lạ ở xứ người. Và ngược lại. LẠ THIỆT! Hihi...

lúc 01:40 23 tháng 12, 2007  
Anonymous HTGiap nói...

1. Đại ca Huỳnh Văn Tới này chắc cũng có bà con với Huỳnh Thúc Giáp (ở VN, hễ họ Huỳnh là có bà con với nhau, chẳng xa thì gần).
2. Nếu đúng như những gì bác Hai Lúa mô tả, thì Thái Lan là thiên đường và VN mình, với tư duy kiểu như lâu nay, có hàng trăm năm nữa vẫn chưa được như họ.

lúc 02:10 23 tháng 12, 2007  
Anonymous Chích nói...

Cái anh Hai Lúa nào đó siêu thiệt à nghen. Trong vòng 30 giây mà ảnh gõ được đến 243 từ (xem trích đoạn dưới đây). Siêu hơn cả mấy cô thư ký cao cấp. Bái phục, bái phục!!! Đúng là "Chuyện lạ" như cái tựa đề. Tui đề nghị đem chuyện này đi đăng kí kỷ lục Ghi-nét. (Nói nhỏ với anh chủ nhà: Sáng tác hay biên tập gì thì cũng chú ý đến cái thực tế , nhể)
"Hai Lúa (12/11/2007 10:51:25 PM): Ăn uống trong siêu thị thì dùng cái gì nghe như là “cu bông” hoặc là dùng cái thẻ điện tử. Rất tiện và vệ sinh vì người bán mua không phải sờ tay vào tiền giấy nhưng con gái tui nói, họ quản lý doanh thu và thuế tốt. Bữa con gái dẫn vào một bệnh viện cấp huyện thăm một đứa cháu khác, mới biết bên này cái bệnh viện họ không bao giờ có chuyện tiêu cực. Thời ông Thạc - sỉn, mỗi người dân Thái đi khám hay chữa bệnh đều chỉ phải trả một khoản tiền chừng 15.000 đồng cho bệnh lớn, bệnh nhỏ. Bây giờ, dân Thái đi khám chữa bệnh tại các Bệnh viên công đều được miễn phí. Bệnh viện Hai Lúa tới thăm là bệnh viện Băng - len (ở tỉnh Nakhon Pathom), tuyến huyện à nghen, mà được trang bị hiện đại. Cứ 10 - 15 phút lại có một người phục vụ đi lau hoặc quét sàn nhà. Người vào khám đều lấy số; có bảng điện tử hiển thị và có loa để gọi tên. Phòng đợi rất sạch sẽ, được trang bị một màn hình tivi lớn để dân có thể ngồi xem trong thời gian chờ đến lượt mình vào khám chữa bệnh. Lạ nhất là mỗi giường đều chỉ có một bệnh nhân, không có trường hợp nằm ghép giường. Bác sĩ ở đây khẳng định như vậy.
Ba Phang (12/11/2007 10:51:55 PM): Thái Lan họ phát triển kinh tế hơn mình do không qua chiến tranh nên có điều kiện phát triển tốt các dịch vụ xã hội mà anh Hai, có gì lạ đâu…"

lúc 02:19 25 tháng 12, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ Chích: Phát hiện thú vị. Hai Lúa chat chậm hơn nhiều, nhưng biên tập vội, cắt bớt những emotion của Ba Phang, nối 3 đoạn chat lại nên lỗi logic

lúc 04:24 26 tháng 12, 2007  

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ