Thứ Hai, 26 tháng 11, 2007

CHUYỆN CHƯA VIẾT ĐOẠN KẾT




Lịch làm việc của tôi ở Sóc Trăng bắt đầu vào sáng thứ hai (19/11) nên tôi phải về thành phố này trước một ngày. Nhưng cái ngày chủ nhật ấy lại quá nhiều đám tiệc và cuộc họp mặt bạn bè phổ thông (thường niên) nên bị trễ chuyến xe. Tôi chọn chuyến xe Cà Mau khởi hành 20 giờ từ xa cảng miền Tây.

Theo “giao kèo”, tới Sóc Trăng, sẽ có người đón tôi trong buổi tối. Biết tới nơi sẽ trễ, tôi quyết định di dộng để báo tin khi vừa lên xe. Oái ăm thay, di động cả ngày “làm việc” lúc đó lại hết pin nên không gọi được. Dưới Sóc Trăng, người ta cũng chờ tôi tới khuya không thấy xuống và gọi lại cũng chẳng được, mọi người nghĩ chắc tôi sẽ đến vào sáng sớm hôm sau.

Kẹt phà, tắc đường, gần 2 giờ sáng tôi mới đến nơi. Đi vào điểm hẹn số 2 Trần Quang Diệu bằng xe ôm, tôi bấm chuông, gào to nhưng chẳng ai ra mở cửa (Đây là cơ quan nhà nước nhưng bác bảo vệ ngủ sâu quá nên không nghe thấy).

Thành phố Sóc Trăng giấc 2 giờ sáng vắng ngắt. Một tay kéo valy, một tay giữ cái laptop, tôi đi bộ lang thang tìm khách sạn. Thấy biển Nhà nghỉ công đoàn, tôi bấm chuông nhưng không có tiếng trả lời.

Bỗng, một chiếc xe đạp từ sau vượt lên và dừng lại trước tôi. Mừng quá, có người để hỏi rồi:

- Chị cho hỏi gần đây có khách sạn nào không ạ?

- Anh lên xe em chở về khách sạn em đi!

Tôi nhìn kỹ người phụ nữ kỳ lạ đó. Linh tính mách bảo có điều gì bất thường, tôi buột miệng:

- Xe đạp chị làm sao mà chở cả va ly đồ đạc và tôi cho nổi?

- Được mà, anh cứ lên đây em chở hết. Về nhà trọ của em, anh em mình ôm nhau ngủ…

Nghe đến đây, tôi tá hỏa. Phản xạ đầu tiên là nhìn lại mớ tài sản cá nhân mình mang theo. Và…

Theo bạn, thì sau đó tôi đã làm gì?

Image

Xe lôi, xe ôm là phương tiện chuyên chở phổ biến ở thành phố này (Ảnh chụp ngoài cổng chùa Dơi)

Blog Page


Nhãn:

20 Nhận xét:

Anonymous Ly Khanh nói...

ui ly kỳ quá ... anh kể tiếp đi.

lúc 17:43 26 tháng 11, 2007  
Anonymous CÙ HUYỀN nói...

CHUA OI! CHI AY MA DI XE MAY THI CHA CON CHUYEN GI DE KE...

lúc 20:20 26 tháng 11, 2007  
Anonymous An Thảo nói...

Dạ, làm gì thì làm thôi. Không cần kể ạ. Biết đường nào mà lần ạ!

lúc 20:24 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Quốc Ấn_ Mai nói...

Hì hì, nếu cái nhân xưng của người đạp xe chuyển thành EM thì ...

lúc 20:31 26 tháng 11, 2007  
Anonymous ₪●๋• ßằng Lăng ●๋•₪ nói...

Chắc anh nhất quyết giữ gìn "trinh tiết"với "chị PHAN":P

lúc 20:43 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Diem xua nói...

"Linh tính mách bảo có điều gì bất thường" là linh tính mắc bảo hay "kinh nghiệm" mách bảo ạh? hiii!
Chuyến đi công tác Sóc trăng của anh mở đầu hấp dẫn, ly kỳ quá, D chờ đọc tiếp đọan kế (sau đó anh làm gì...chỉ có anh bít, trời bít và cái chị xe đạp bít thui phải không ạh, hiii!)

lúc 20:48 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Quỳnh Vy nói...

Sau đó, anh nói bằng giọng quyết liệt:
_ Tui không thích ôm nhau ngủ.
Tui chỉ thích blogging thôi hà!

lúc 20:49 26 tháng 11, 2007  
Anonymous duythiện nói...

nhìn kỹ thêm nữa người kia, xem có đáng liều một phen không!
(Nhưng chắc là không đáng, nên mới có entry này. khà khà!)

lúc 20:51 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Ms. Nhung nói...

Chắc chắn anh Tú không rơi vào tay hồ ly Sóc Trăng rồi. Nếu không thì... giờ này ngồi viết kiểm điểm nộp cho Huyền rồi.hehe...

lúc 21:57 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Vietdung Design nói...

Ôi, ly kỳ thật! Haha...

lúc 22:14 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Hai Au nói...

Tôi từng rơi vào tình trạng hơi giống như vậy, nhưng là ở Châu Đốc. May là ở Châu Đốc đêm cũng như ngày, 2 giờ sáng xe lôi vẫn đầy đường nên phóng lên xe lôi dzọt gấp. Còn anh Tú làm gì à? Tôi biết chứ, nhưng... nói ra làm gì! Hi hi, phải hông Tú? Mai uống cà phê nghen!

lúc 22:55 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Hai Miền Đông nói...

Khà khà, chuyện bi giờ mới kể đây!
Theo Hai tui đoán thì Bác Tú leo lên xe của Nàng "xe lôi" ấy! Còn sự thể thế nào, chắc phải chờ hồi sau Bác Tú kể thì mới rõ đặng! Hà hà ...

lúc 23:39 26 tháng 11, 2007  
Anonymous Neco nói...

Em xin đoán! Và sau đó anh làm những việc nên làm cho qua hết đêm! (Trả lời giống game show quá anh Tú ơi!)

lúc 00:29 27 tháng 11, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ An Thảo: Kể ra rõ ràng, rành mạch còn gì hay nữa há!
@ Quốc Ấn: Lúc đó chú còn đang “nghĩ mình phương diện quốc gia” mà
@ Bằng Lăng: Em nói to vụ này lên cho bà xã anh nghe với
@ Khánh: Ừ sẽ kể riêng cho em… Hihihi
@ Diễm: Đúng là “chỉ có anh biết, trời biết và cái chị xe đạp biết” thôi
@ Quỳnh Vy: Nói “không thích ôm nhau ngủ” sợ người ta kêu mình chảnh em ơi!
@ Duy Thiện: Bác cứ đi guốc trong bụng em thế?
@ Vietdung: Anh ơi còn 1 đoạn ly kỳ nữa
@ Hai Au: Đúng, không thể vạch áo cho thiên hạ anh hén!
@ Hai MĐ: Thôi chú đừng đoán non đoán già nữa. Hôm nào thử đi Sóc Trăng một chuyến khuya đi sẽ có trải nghiệm ngay!

lúc 00:47 27 tháng 11, 2007  
Anonymous ki_en nói...

Bác xưng anh với cô ta đúng không?

lúc 02:49 27 tháng 11, 2007  
Anonymous .я. nói...

Ủa, em nhớ là bác hỏi "Phòng trọ em có wifi không" mà?

lúc 17:53 27 tháng 11, 2007  
Anonymous PHAN VĂN TÚ nói...

@ Ki_en: Chú lại đoán già đoán non rồi!
@ Thiền: Đã tới phòng trọ đó rồi còn sức đâu mà wi với fi em ơi!
@ Cù Huyền: Dù ai xếp hộp, đờ - rim / Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
@ Mai: Đúng là em có tư duy thám tử
@ Neco: Một câu trả lời chính xác vì ... huề vốn! 10 điểm đã thuộc về Neco! (bắt chước MC)

lúc 20:12 27 tháng 11, 2007  
Anonymous Mr. Do nói...

Trả lời: Về với em mà ngủ thì nó phí quá...

lúc 00:37 28 tháng 11, 2007  
Anonymous Mai Ngố nói...

Đọc đến khúc cao trào tự dưng thót tim (chả biết tại sao). Em không nghĩ như mọi người đâu. Lúc đó đêm khuya canh vắng, anh lại mang lỉnh kỉnh đồ đạc nữa! (hic, chắc lại lậm Conan rồi!)

lúc 01:27 28 tháng 11, 2007  
Anonymous Mùa thương nhớ nói...

...hehe...ngồi nghe...

lúc 17:45 29 tháng 11, 2007  

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ